[VKOOK Fanfic] Kim Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Chẳng lẽ anh nghĩ rằng tôi được anh cầu hôn, tôi phải nhảy cẫng lên đồng ý?
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Chẳng lẽ anh nghĩ rằng tôi được anh nhìn trúng, tôi phải lấy làm vinh hạnh?
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Loại công tử nhà giàu từ khi sinh ra đã ở trên cao như anh, căn bản không hiểu được sự quý giá của tình cảm con người!
  • Đau rát trên mặt không bằng một phần vạn nỗi đau xót trong lòng. Park Jimin không hề biết rằng đối phương lại nghĩ về hắn như vậy. Nỗ lực đuổi theo bị xem là bố thí, cầu hôn thật lòng bị xem là ép buộc. Có lẽ trong mắt cậu, hắn thực sự là một tên khốn nạn.
  • Chẳng lẽ chỉ có Min Yoongi mới có lòng tự trọng hay sao?
  • Park Jimin không biết lấy sức ở đâu ra, một tay kéo Min Yoongi đang quay người muốn rời đi lại. Hắn muốn phản biện, muốn nói cho rõ ràng hắn không phải loại người như vậy, thì phát hiện trên mặt cậu là hai hàng nước mắt lăn dài.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Em… Tại sao em lại khóc?
  • Ngữ khí của Park Jimin mang theo chút kinh ngạc không thể hiểu nổi.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Tôi không có
  • Min Yoongi cao giọng, chùi đi nước mắt rồi dùng lực hất tay hắn ra.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Có, rõ ràng em đang khóc
  • Min Yoongi ghét nhất là loại người luôn tỏ vẻ hiểu rõ người khác như hắn. Cậu gấp gáp muốn rút ra khỏi tay hắn, sau đó hai người mất thăng bằng ngã xuống sàn nhà. Hắn nhìn thấy khóe mắt ửng hồng của cậu, hai phiến môi mím chặt, bộ dáng nghiến răng nghiến lợi hận không thể bóp chết người trước mặt là hắn.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Đồ ngu, anh còn không hiểu lời tôi nói sao?
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Anh… anh xin lỗi
  • Park Jimin mở rộng vòng tay, nhẹ nhàng ôm lấy cậu, khó có thể tưởng tượng được thân thể gầy yếu này đã phải gánh chịu vô vàn những đau khổ và thương tâm đến nhường nào.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Anh xin lỗi vì đã cưỡng ép em, không nên để em bị người khác chỉ trỏ nói xấu, không nên như vậy mà vội vàng cầu hôn em
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Yoongi à, em tha thứ cho anh một lần được không?
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Chúng ta bắt đầu lại từ đầu nhé?
  • Min Yoongi chờ lâu như vậy, chỉ là muốn nghe một câu xin lỗi thật lòng. Park Jimin cũng được, Kim Taehyung cũng được, cậu chỉ có một yêu cầu nhỏ nhoi vậy thôi.
  • Tất cả tình cảm ba năm ở bên cạnh Kim Taehyung, đổi lại là một lời chia tay lạnh lùng từ người đó. Cậu từ bỏ tất cả từ nước ngoài trở về, chỉ là muốn chứng minh tình cảm của mình dành cho gã là thật lòng. Tiếc là giữa hai người đã có quá nhiều hiểu lầm, kết quả cuối cùng chỉ còn một mình cậu đơn phương.
  • Điều Min Yoongi không buông bỏ được không phải là Kim Taehyung, mà là tự tôn của trái tim mình. Cậu không thể chịu đựng được tình cảm cả một thời thanh xuân lại chỉ có mình giành giật giữ lấy, càng không thể chịu đựng được người đàn ông lạnh lùng bạc tình kia lại đối xử vô cùng dịu dàng với một người khác.
  • Kim Taehyung không hiểu, nhưng Park Jimin lại hiểu hết.
  • Nước mắt cuối cùng không nhịn được nữa mà trào ra không ngừng. Min Yoongi gắt gao cong lưng, sống chết dụi vào cổ hắn, khiến cho cổ áo của hắn đều bị thấm ướt.
  • Đây là lần đầu tiên trong tình huống rất tỉnh táo, Min Yoongi lộ ra bản chất yếu đuối của mình trước mặt người khác.
  • Park Jimin biết, Min Yoongi như thế này ngoại trừ hắn ra, chắc chắn không còn một ai khác có thể nhìn thấy. Hắn nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt cậu, hôn lên khóe môi ướt át đỏ rực. Cậu không tự giác mở miệng, đầu lưỡi linh hoạt của hắn dịu dàng tiến vào, ôn nhu liếm láp lên từng điểm mẫn cảm trong khoang miệng nóng ướt.
  • Nụ hôn triền miên dần dần trở thành hương vị tình sắc, thân thể nóng hổi của Park Jimin dán lên da thịt hơi lạnh của cậu, trong nháy mắt đầu óc lại trở nên trống rỗng lạ lùng, bản thân thuận theo dục vọng mà bắt đầu phóng túng.
  • Park Jimin ôm gọn đối phương trên tay đứng dậy, sau đó ngồi lên sô pha mềm mại. Hai đùi của cậu tự giác kẹp lấy người hắn rồi treo hết lên người hắn, môi lưỡi không ngừng quấn lấy nhau càng lúc càng gấp gáp.
  • Bốn phiến môi từ từ tách ra, nước bọt trong suốt còn dính ở khóe miệng cậu, hắn không nhịn được lại nhẹ nhàng liếm lên môi cậu.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Cục cưng…
  • Vì bị sốt, hô hấp của Park Jimin càng như muốn thiêu người, dường như muốn đốt cháy luôn da thịt non mềm của đối phương.
  • Min Yoongi lưu luyến rời khỏi môi hắn, nhẹ giọng hỏi.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Thuốc đâu rồi?
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Thuốc nào?
  • Park Jimin bây giờ chỉ cảm thấy lửa đốt toàn thân, nhìn Min Yoongi càng khiến cho lửa tình hắn bùng lên cháy bỏng, đốt đến mức ngứa ngáy hết cả người.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Park Seojun bảo anh vẫn chưa uống thuốc
  • Min Yoongi vừa nói vừa vuốt ve khuôn ngực rắn chắc của hắn.
14
Chương 140: Làm hòa